Có 118 đảo. Đó là một thành phố đặc biệt vì đường phố
là kênh rạch sông ngòi , phương tiện giao thông là tàu thuyền chứ không phải ô
tô.
Theo như truyền thuyết thì Venezia
được thành lập năm 422 bởi những người La Mã chạy trốn khỏingười Goth. Tuy vậy,
không có những ghi chép lịch sử nào nói về nguồn gốc của Venezia. Thành phố có
lẽ là được lập nên như là kết quả của sự gia nhập ồ ạt của những người tị nạn
và vùng đầm lầy cửa sông Po theo sau sự xâm lược tàn phá phía đông bắc nước Ý bắt
đầu bởi Quadi và Marcomanni trong năm 166-168, những người tàn phá khu trung
tâm chính trong khu vực này, nay là Oderzo. Sự chống trả của người La Mã bị lật
đổ vào đầu thế kỉ thứ 5 bởi những người Visigoth và, khoảng 50 sau đó, bởi người
Hun dẫn đầu bởi Attila.
Cuộc xâm lược cuối cùng và kéo dài
nhất là của người Lombard vào năm 568: lần này đã để lại Đế chế La mã miền Đông
một dải đất nhỏ dọc theo bờ biển của vùng bây giờ là Veneto, và những thể chế
hành chính và tôn giáo do đó đã được chuyển về giáo xứ còn lại này. Các cảng mới
được xây dựng, bao gồm cả những cảng ở Malamocco và Torcello trong vùng Phá
Venezia. Sự thống trị của người Byzantine ở vùng trung và bắc nước Ý bị quét sạch
gần hết bởi sự chinh phạt của Exarchate của Ravenna (exarchate là một tỉnh thuộc
Đế chế Byxantine, nằm xa thành Constantinople) vào năm 751 bởi Aistulf. Trong
giai đoạn này thống đốc Byzantine địa phương ("công tước", sau này là
"doge") đóng tại Malamoco: khu dân cư trên các hòn đảo trong phá có lẽ
tăng lên theo tương ứng cùng với sự chinh phạt của Lombard trên các lãnh thổ
Byzantine. Trong năm 775-776 vị trí cha xứ của Olivolo (Helibolis) được tạo ra.
Trong suốt triều đại của công tước Agnello Particiaco (811-827) nơi công tước đồn
trú được di chuyển từ Malamocco đến nơi được bảo vệ tốt nhất là đảo
Rialto(Rivoalto, "Bờ cao"), địa điểm hiện nay của Venezia. Nơi này lần
lượt tu viện St. Zachary được xây dựng, cung điện công tước đầu tiên và nhà thờ
St. Mark, cũng như một tường phòng thủ (civitatis murus) giữa Olivolo và
Rialto. Vào năm 828 sự nổi tiếng của thành phố được tăng lên vì những thánh vật
(cưỡng đoạt từ Alexandria) được đặt vào nhà thờ mới xây St. Mark. Quyền lực nhà
thờ cũng được di chuyển về Rialto. Khi cộng đồng tiếp tục phát triển và quyền lực
Byzantine giảm dần đi, một đặc tính chống phương Đông tăng dần, dẫn đến sự phát
triển của tính tự lập và cuối cùng là độc lập.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét